Thứ Tư, 20 tháng 1, 2016

Tuesday Jan - Nội quy khi đi làm

Nội quy khi đi làm (cập nhật liên tục)
Điều một: Nói không với lỗi nhỏ,Typo. Không Typo, No Typo.
Điều hai: Hãy làm như chính xác họ giao nhiệm vụ, đừng sáng tạo ý kiến gì thêm. Không thêm, không thêm.
Điều ba: Sẽ không ai dám nói gì mình khi mình làm đúng nhiệm vụ. Làm đúng, làm đúng. (Chú ý kỹ vào).
Điều bốn: Một ngày mới là một ngày mới. Ngày mới, ngày mới.
Điều năm: Cố gắng làm vì đã sắp đến Tết. Có lương, có lương. 
Điều sáu: Sẽ không ai nhận lỗi thay mình. Tự chịu, tự chịu.
Điều bảy: Ghi chép không bỏ sót nhiệm vụ được giao. Không bỏ sót, không bỏ sót.
Điều tám: Đừng nói quá nhiều để bị săm soi để ý. Không nói nhiều, không nói nhiều.
Điều chín: Bổ sung điều một: Phải kiểm tra thật kỹ, thật nhiều lần, phải chú ý nhiều hơn. Ý kỹ nhiều hơn, nhiều hơn.
Điều mười: Mình chưa phải là gì cả, chưa có vị trí gì cả nên biết khiêm tốn, tránh ra vẻ. Không ta đây, không ta đây.

Sunday January (Up-to-date)

Điều mười một: Không nên tự ý làm điều gì, hãy làm chính xác như những gì đã được giao. Không hơn không kém. (Most pay attention)
Điều mười hai: Hãy biết mở miệng ra hỏi cho rõ thông tin, đừng e sợ mà phải tự lãnh hậu quả sau này.
Điều mười ba: Hãy cố gắng làm việc vì công việc như ý không dễ kiếm.
Điều mười bốn: Hãy cố gắng tạo tâm trạng vui vẻ tại nơi làm việc.
Điều mười lăm: Hãy tập cách biết lắng nghe có tiếp thu chứ không chỉ là nghe xong để đó lại thôi.
Điều mười sáu: Hãy tập trung vào công việc của mình, những việc diễn ra ngoài lề chỉ dễ làm xao lãng công việc (có thể dẫn đến kết quả sai).
Điều mười bảy: Hãy biết lên list công việc mỗi ngày trước khi bắt tay làm việc.
Điều mười tám: Hãy biết tự tạo công việc mà làm.
Điều mười chín: Ipad là để hỗ trợ công việc khi cần thiết chứ không phải để lên Facebook, Instagram lãng phí thời gian.
Điều hai mươi: Hãy biết mình đang có gì để không bị cảm thấy hụt hẫn. Ngoài đời còn rất nhiều người phải làm những công việc vất vả để kiếm từng đồng một đấy.
Sunday February (Up-to-date) 23:41
Điều hai mươi mốt: Hãy hỏi ý kiến sếp trước khi đưa bất kì thông tin gì ra ngoài (cung cấp thông tin, gửi tài liệu, xác nhận thông tin, thông tin liên quan đến người khác ...).
Điều hai mươi hai: Dù xếp không đưa thời hạn công công việc, nhưng phải biết đưa ra deadline cho bản thân. Hãy hoàn thành công việc sớm nhất và gửi lại cho sếp để xem xét đánh giá.

Thứ Hai, 18 tháng 1, 2016

Monday January - Mọi thứ mới chỉ bắt đầu, C'est la vie

Sống hơn hai mươi năm trên đời, đến bây giờ mình mới phát hiện ra thứ mà mình thiếu nhất trong đời. Đó chính là chữ Tâm, chữ Tâm trong công việc, chữ Tâm trong các mối quan hệ, chữ Tâm trong mọi thứ diễn đến trong cuộc đời mình.
Thiện căn ở tại lòng ta
Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài.
Bỏ qua chữ Thiện bên trên, tôi đi tìm chữ Tâm ở chính mình.
Nhìn lại thời gian đã qua, từng chút từng chút một, từ những việc nhỏ nhặt cho đến những điều to lớn mà tôi đã trải qua, chưa có thứ gì được gọi là toàn vẹn, là hoàn hảo. Khi xưa từng một thời, tôi cứ nghĩ rằng mọi thứ quanh mình phải hoàn hảo. Vâng, là mọi thứ quanh mình, chứ không phải là mọi thứ của mình, do mình. Tôi quan sát, đánh giá, nhận xét mọi thứ xung quanh những việc của người khác để rồi quên đi chính bản thân mình có làm việc gì đó có tốt hay chưa. Cứ thế, tôi lại tự cho mình sự tự mãn khi việc mình làm vẫn tốt hơn khối người, rồi nếu có thua người ai đó thì nó (một lần nữa) cũng hơn được nhiều người. 
Thời gian trôi qua, rồi một ngày tôi bỗng nhận ra, phán xét người khác là không tốt. Có thể dễ dàng hiểu được "Nhân vô thập toàn", tôi lại chấp nhận điều đó. Không có gì là hoàn hảo, tất cả là nhờ vào tấm lòng mà bản thân đã đặt vào công việc. Từ đó tôi cho ra đời những sản phẩm mang đầy tấm chân tình nhưng kèm với đó là đẫy những lỗi cơ bản nhất. Tôi hài lòng với bản thân và chống chế với những lời nhận xét của người khác bằng câu nói "Không có gì là hoàn hảo" nó dừng như trở thành câu thần chú giúp tôi đã được sự hài lòng, thõa mãn. Có thể dễ dàng nhận thấy, tôi là một còn người dễ đạt được sự hài lòng. 
Trở lai với câu nói "Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài". Tôi vẫn nhớ mang mán trong đầu về câu chuyện một người ông (cha) dạy cháu (con) mình về việc câu bé không được giỏi toàn diện trong tất cả các môn như các bạn trong lớp, hãy luôn nhớ rằng mặc dù con không giỏi trong tất cả các môn nhưng con lại là người khéo tay nhất lớp, con có thể cắt được ngôi sao đẹp nhất đến nỗi được cô giáo lấy làm mẫu cho các bạn trong lớp cùng xem. Đấy một người dù không giỏi dang không thể gánh vác trăm việc trên đời thì ít nhất cũng nên làm cho tốt, đến nơi đến chốn một việc nào đấy.
Trở lại bản thân, câu hỏi tôi luôn tự hỏi bản thân  là Tôi thật sự giỏi ở công việc nào? câu hỏi này đã là tôi suy nghĩ rất nhiều trong thời gian qua. để rồi tôi chợt nhận ra tôi không xuất sắc ở bất cứ lĩnh vực nào cả. Cái gì tôi cũng biết một chút, cứ như việc đứng trước của hang động biết đó là cái động, nó rất sâu và tối còn lại không biết gì nhiều hơn nữa. Để rồi những kiến thức đó cũng không giúp ít được gì mấy cho tôi. Ngẫm đi ngẫm lại, người ta hay nói thà biết một việc mà cho giỏi còn hơn biết trăm thứ thiên hạ những chả việc gì ra việc gì lại là quá đúng.
Đến thời điểm nay khi đã bước chân ra đời (một lần nữa) tôi mới nhận ra mình cần phải thay đổi rất nhiều nữa để thích ứng trong cuộc sống áp lực mà hỗn loạn này. Cảm xúc là điều cần thiết nhưng nó lại làm tôi quá sao lãng mọi việc khi tôi đang trong tâm trạng không vui hay áp lực. Điều cần thiết tự thôi thấy mình cần giải quyết nhanh đó là KHÔNG ĐỂ CẢM XÚC LẤN ÁT MỌI THỨ cũng như là phải biết LẬP NÊN KẾ HOẠCH CHO CUỘC SỐNG NÀY. Lập kế hoạch không phải là để mau chóng làm giàu mua nhà mua xe, mà nó sẽ giúp tôi kiểm xoát được những việc cần làm cũng như đạt được những thứ mình muốn. Cuộc đời không chỉ cần ăn mà sống qua ngày đúng không nhỉ ?





Do you know where you're going to? 

Do you like the things that life is showing you 
Where are you going to? 
Do you know...? 

Do you get 
What you're hoping for 
When you look behind you 
There's no open doors 
What are you hoping for? 
Do you know...? 

- Do You know where you're going to, Dianna Ross- 

Thứ Sáu, 15 tháng 1, 2016

January 15

Bao nhiêu năm làm kiếp con người,
chợt một chiều tóc trắng như vôi, lá úa trên cao rụng đầy, chơi trăm năm vào chết một ngày ....

Đây là lần thứ hai tôi viết lại như câu này cho một bài đăng.
Người đàn ông ấy đến với cuộc đời của Celine như một định mệnh, ông đã làm  tất cả cho cô yêu thương chăm sóc cô hết mực đổi lại cũng là tình cảm vô bờ bến của một người vợ dành cho chồng mình. Sống trên đời, tự mỗi người phải tự mình định nghĩa và lý giải xem điều gì là điều quan trọng nhất đối với mình. Chính ông tạo dựng nên sự nghiệp, Celine của ngày hôm nay,  rồi bạo bệnh ập đến cô bỏ hết để quay về chăm sóc cho ông. Khi đến với nhau, mẹ Celine và mọi người hết mực phản đối khi một cô gái trẻ đẹp như Celine lại cưới một người chồng quá cách biệt về mặt tuổi tác. Vi von thì đây như cuộc tình của "người đẹp và quái vật" vậy, nhưng đó là bề ngoài thôi,còn  nhìn vào sâu bên trong khi đã thấu hiểu thì tình cảm của họ đã dành cho nhau mới là thứ quan trọng nhất. Ông luôn theo sát, quan tâm chăm sóc cho cô yêu thương nâng niu và trân trọng cô hết mực. Cô đáp lại tấm chân tình đó là sự trân trọng và tình yêu vô bờ bến đến người chồng "quái vật" của mình. Họ yêu thương nhau say đắm như thế, nhưng một ngày  rồi một người đành phải ra đi để lại đấy là sự trống vắng vô hạn không bao giờ được lấp đầy trở lại. Đành đỗ lỗi tại số trời khi đã cướp đi một nửa của nhau quá sớm. Một tình yêu chân thành luôn bắt nguồn từ hai phía, họ trải qua mọi thứ cùng nhau, chia sẻ cho nhau mọi thứ và phải biết huy sinh vì nhau. Bây giờ ông ra đi, cô sẽ đau khổ rất nhiều nhưng rồi huy vọng cô sẽ vẫn luôn vững vàng để vun trồng cho những cây non bé bỏng của hai người không bao giờ bị thiếu thốn tình cảm gia đình.
R.I.P Nené Angelíl, Friday 15, 2016

Dù cho mưa, tôi xin đưa em đưa em đến cuối cuộc đời, 
dù cho mây hay cho bão tố có kéo qua đây ...

Đọc Harry Potter, từ những tập đầu không ai thích Harry mà lại không ghét giáo sư Snape. Nhưng đến tập cuối thì mọi thứ dường như thay đổi khi mọi người hiểu được câu chuyện phía sau những việc làm của ngài giáo sư khó chịu kia. Giáo sư Snape luôn vì người phụ nữ mình yêu,dù đó chỉ là tình yêu đơn phương, nhưng rất mãnh liệt. Ông bảo vệ cho Harry chỉ vì ông quá yêu mẹ của Harry. Nhìn bề ngoài rồi đến tính cách hoang dại khó bảo của Harry thì Harry giống cha của mình, Snape ghét điều đó, vì ông ghét kẻ đó người đã cướp đi cô gái mà ông yêu nhất. Nhưng rồi nhìn sâu vào đôi mắt của cậu học trò ngỗ nghịch kia, Snape lại thấy hình ảnh của Lily người mà ông đã từng và không bao giờ ngừng yêu say đắm. Ông lại bảo vệ, che chở và làm những điều mà ông cho là tốt nhất cho Harry. Tình yêu là gì mà kì là thế, họ, những người yêu mãnh liệt, sẵn sàng bất chấp tất cả để huy sinh cho người mình yêu, họ cho đi tất cả chỉ để đổi lại một nụ cười hài lòng vui vẻ của đối phương, đôi khi chỉ là được nhìn họ hạnh phúc thế là đủ.
                
                                         Pic source: Instagarm @adamdix


R.I.P Alan Rickman, Friday 15, 2016


Eponine ơi, Eponine! Sao nàng lại dẫn lối cho Marius đến với thiên đường của anh ấy khi đó lại là địa ngục của nàng. Eponine có lẽ đã làm một việc sai trái với trí óc nhưng lại là một việc đúng đắn đối với con tim nàng. Nàng đau khổ dằn vặt khi thấy họ đến với nhau trong tình yêu mãnh liệt, họ say đắm bên nhau trao nhau những nụ hôn nồng cháy, những lời đường mật ngọt ngào trên môi, khung cảnh xung quanh họ như thiên đường đầy hanh phúc. Còn nàng đứng đấy nơi góc đường, dưới mưa lạnh lẽo, nàng chỉ biết khóc, mặt đất nơi nàng như xụp đổ, nàng rơi xuống vực thẳm xâu nhất. Ôi khổ thân cô gái, vì hạnh phúc của người mình yêu mà nàng sẵn sàng làm tất cả, vì nàng biết rằng tình cảm của chàng không bao giờ thuộc về nàng và ít nhật điều nàng làm là đúng đắn khi chỉ một mình nàng phải chịu đựng sự đau khổ thay vì là cả ba người.
On my own, pretending he's bisede me
All alone,I walk with him till morning,
 Without him, I feel his arms around me and when i lose my way i close my eyes
 and he has found me.
.
.
.
And i know it's only in my mind, that i'm talking to myself, and not to him
And although i know that he is blind. Still i say, there's a way for us...


Mọi người thường nói, khi yêu đừng cho hết đi để rồi khi đỗ vỡ mình sẽ là người đau khổ nhất! Điều này đúng hay sai ? Câu trả lời rằng đúng hay sai không quan trọng. Mỗi người lại có một định nghĩa khác nhau về tình yêu của mình. Chỉ cần là cho đi hết, yêu say đắm nhưng đừng mù quáng. Đó mới là một tình yêu đẹp. Khi yêu mà tính toán mình nên cho đi bao nhiêu, chừa lại bao nhiêu để rồi tính đến một ngày khi chấm dứt một cuộc tình còn đếm xem sót lại những gì, mệt mỏi thật?
Tôi chưa từng yêu ai nhưng tôi biết một ngày nào đó khi tôi biết  được trải nghiệm được thứ mà mọi người vẫn luôn tìm kiếm mơ ước đạt được, tình yêu, thì tôi sẽ đáp lại bằng tất cả những gì tôi có. Sự thấu hiểu, không so sánh thiệt hơn, sẵn sàng tha thứ khi có thể và sẽ luôn yêu thương thật lòng.
Nhưng nếu một ngày mọi thứ chấm dứt, thế giới xụp đỗ thì tôi cũng sẽ không bao giờ hối hận về những thứ mình đã cho đi, vì khi cho đi luôn là tôi tự nguyện cho đi.

Thứ sáu, ngày 15 tháng Một, năm 2016

- Cát Bụi, Trịnh Công Sơn, Khánh Ly -
- Niệm Khúc Cuối, Ngô Thụy Miên, Tuấn Ngọc -
- On My Own, Samantha Barks (Eponine) -