Thứ Hai, 18 tháng 1, 2016

Monday January - Mọi thứ mới chỉ bắt đầu, C'est la vie

Sống hơn hai mươi năm trên đời, đến bây giờ mình mới phát hiện ra thứ mà mình thiếu nhất trong đời. Đó chính là chữ Tâm, chữ Tâm trong công việc, chữ Tâm trong các mối quan hệ, chữ Tâm trong mọi thứ diễn đến trong cuộc đời mình.
Thiện căn ở tại lòng ta
Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài.
Bỏ qua chữ Thiện bên trên, tôi đi tìm chữ Tâm ở chính mình.
Nhìn lại thời gian đã qua, từng chút từng chút một, từ những việc nhỏ nhặt cho đến những điều to lớn mà tôi đã trải qua, chưa có thứ gì được gọi là toàn vẹn, là hoàn hảo. Khi xưa từng một thời, tôi cứ nghĩ rằng mọi thứ quanh mình phải hoàn hảo. Vâng, là mọi thứ quanh mình, chứ không phải là mọi thứ của mình, do mình. Tôi quan sát, đánh giá, nhận xét mọi thứ xung quanh những việc của người khác để rồi quên đi chính bản thân mình có làm việc gì đó có tốt hay chưa. Cứ thế, tôi lại tự cho mình sự tự mãn khi việc mình làm vẫn tốt hơn khối người, rồi nếu có thua người ai đó thì nó (một lần nữa) cũng hơn được nhiều người. 
Thời gian trôi qua, rồi một ngày tôi bỗng nhận ra, phán xét người khác là không tốt. Có thể dễ dàng hiểu được "Nhân vô thập toàn", tôi lại chấp nhận điều đó. Không có gì là hoàn hảo, tất cả là nhờ vào tấm lòng mà bản thân đã đặt vào công việc. Từ đó tôi cho ra đời những sản phẩm mang đầy tấm chân tình nhưng kèm với đó là đẫy những lỗi cơ bản nhất. Tôi hài lòng với bản thân và chống chế với những lời nhận xét của người khác bằng câu nói "Không có gì là hoàn hảo" nó dừng như trở thành câu thần chú giúp tôi đã được sự hài lòng, thõa mãn. Có thể dễ dàng nhận thấy, tôi là một còn người dễ đạt được sự hài lòng. 
Trở lai với câu nói "Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài". Tôi vẫn nhớ mang mán trong đầu về câu chuyện một người ông (cha) dạy cháu (con) mình về việc câu bé không được giỏi toàn diện trong tất cả các môn như các bạn trong lớp, hãy luôn nhớ rằng mặc dù con không giỏi trong tất cả các môn nhưng con lại là người khéo tay nhất lớp, con có thể cắt được ngôi sao đẹp nhất đến nỗi được cô giáo lấy làm mẫu cho các bạn trong lớp cùng xem. Đấy một người dù không giỏi dang không thể gánh vác trăm việc trên đời thì ít nhất cũng nên làm cho tốt, đến nơi đến chốn một việc nào đấy.
Trở lại bản thân, câu hỏi tôi luôn tự hỏi bản thân  là Tôi thật sự giỏi ở công việc nào? câu hỏi này đã là tôi suy nghĩ rất nhiều trong thời gian qua. để rồi tôi chợt nhận ra tôi không xuất sắc ở bất cứ lĩnh vực nào cả. Cái gì tôi cũng biết một chút, cứ như việc đứng trước của hang động biết đó là cái động, nó rất sâu và tối còn lại không biết gì nhiều hơn nữa. Để rồi những kiến thức đó cũng không giúp ít được gì mấy cho tôi. Ngẫm đi ngẫm lại, người ta hay nói thà biết một việc mà cho giỏi còn hơn biết trăm thứ thiên hạ những chả việc gì ra việc gì lại là quá đúng.
Đến thời điểm nay khi đã bước chân ra đời (một lần nữa) tôi mới nhận ra mình cần phải thay đổi rất nhiều nữa để thích ứng trong cuộc sống áp lực mà hỗn loạn này. Cảm xúc là điều cần thiết nhưng nó lại làm tôi quá sao lãng mọi việc khi tôi đang trong tâm trạng không vui hay áp lực. Điều cần thiết tự thôi thấy mình cần giải quyết nhanh đó là KHÔNG ĐỂ CẢM XÚC LẤN ÁT MỌI THỨ cũng như là phải biết LẬP NÊN KẾ HOẠCH CHO CUỘC SỐNG NÀY. Lập kế hoạch không phải là để mau chóng làm giàu mua nhà mua xe, mà nó sẽ giúp tôi kiểm xoát được những việc cần làm cũng như đạt được những thứ mình muốn. Cuộc đời không chỉ cần ăn mà sống qua ngày đúng không nhỉ ?





Do you know where you're going to? 

Do you like the things that life is showing you 
Where are you going to? 
Do you know...? 

Do you get 
What you're hoping for 
When you look behind you 
There's no open doors 
What are you hoping for? 
Do you know...? 

- Do You know where you're going to, Dianna Ross- 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét