Thứ Tư, 13 tháng 4, 2016

Sài Gòn một ngày nóng

Đèn tín hiệu chuyển sang màu đỏ, anh hạ tay ga, hai chân chống nhẹ nhàng xuống đường, chiếc xe đứng yên vững vàng không xê dịch. Không khí dường như nóng hơn dù là mới 8 giờ sáng. Anh kéo chiếc khẩu trang y tế mỏng manh xuống, hít lấy một hơi đầy dù đường lúc bấy giờ chỉ toàn khói bụi, mùi xăng xe, hơi nóng toả ra từ những ống bô nóng hổi đang không ngừng kêu gào, bốc hơi nóng lên như một bức màng ảo ảnh làm nhoà đi những hình ảnh trước mặt. Anh quay ra sau lưng, nhẻm miệng cười, nụ cười toả nắng, nắng từ nụ cưới ấy như làm mờ đi mọi thứ xung quanh, rất đầm ấm, dễ chịu chứ không như cái nắng gắt của mùa hè Sài Gòn những ngày đợi mưa xuống. Cô ngồi phía sau bỗng dưng dừng việc mình đang làm dỡ dang đưa về phía anh. Anh đón lấy như đón nhận tấm lòng của cô vậy. Ẹ thẹn quá cô chỉ mỉm cười lại đôi gò má ửng đỏ không biết vì do cái nắng chói chang kia hay là vì thổn thức vì hành động của anh. Một tay nâng tô bún, một tay lùa vội vàng chút bún và nước cô còn chừa lại anh cười mãn nguyện. Đèn chuyển xanh, anh đưa lại cô tô bún, che vội khẩu trang miệng vẫn nhai nhóp nhép. Cô phía sau đón lấy tô bún, nhẹ nhàng dùng muỗng húp chút nước lèo. Chiếc xe máy vội vàng tăng ga đưa hai người lẫn vào dòng xe xuôi ngược vội vã cho kịp giờ làm buổi sáng. 

Sài Gòn, ngày hôm nay nắng hơn hôm qua nhưng không bằng ngày mai.

                           
                               

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét